Jrai Dew – the reincarnation from cosmos to Central Highlands
Since being founded in 2012, Art Labor collective has been involving with many collaborators, from fellow artists, curators, anthropologists, to doctors, patients, villagers, artisans, farmers… At Salon Saigon, Art Labor’s 3 members Trương Công Tùng, Phan Thảo Nguyên and Arlette Quỳnh-Anh Trần will talk about their ongoing theme of practices under the title ‘Jrai Dew’, which projects critically the cost of capitalized world through mythic narratives. It takes inspiration from Jarai belief in the human and the cosmos. In their philosophy, being human is a part of the metamorphosis cycle of the nature. After death, the journey going back to their origin ends at becoming dew (ia ngôm in Jarai language) evaporating to the environment – the state of non-being – the beginning particles of new existence. In this metaphorical context, forestland with its people is the vanishing dew, while new existence of modernization and industrialization arise.
By these examples of activities, the collective will discuss the benefits and the challenges of practicing art outside of art contexts in both urban and rural areas.
Giọt sương Jrai – Vòng luân hồi từ vũ trụ tới Tây Nguyên
Kể từ lúc thành lập nhóm vào năm 2012, Lao Động Nghệ Thuật luôn cộng tác trong quá trình thực hành của mình, từ các đồng nghiệp nghệ sĩ, curator, nhà nhân học, cho tới bác sĩ, bệnh nhân, dân làng, nghệ nhân, nông dân, v.v… Trong buổi chia sẻ tại Salon Saigon, 3 thành viên của nhóm gồm Trương Công Tùng, Phan Thảo Nguyên và Arlette Quỳnh-Anh Trần sẽ nói về đề tài xuyên suốt trong thời gian qua. Với tên gọi ‘Giọt sương Jrai’, các hoat động này phản biện và thảo luận về thế giới tư bản hóa thông qua những câu chuyện huyền thoại. Nhóm đã lấy cảm hứng từ suy tưởng tâm linh của người Jrai về con người và vũ trụ. Trong triết lý đó, việc tồn tại như một con người là một phần của vòng luân hồi biến hình của tự nhiên. Sau cái chết, chặng đường quay về cội nguồn kết thúc ở hình thái biến thành giọt sương (ia ngôm trong tiếng Jrai) – bốc hơi vào không trung – trạng thái hư vô – các hạt khởi nguồn của sự sống mới. Trong văn cảnh ẩn dụ này, đất rừng cùng con người được rừng ôm trong nó chính là giọt sương đang dần biến mất; đồng thời thực thể mới của hiện đại hóa và công nghiệp hóa trỗi dậy.
Lấy một vài hoạt động làm ví dụ, nhóm Lao Động Nghệ Thuật sẽ thảo luận về những thuận lợi và thử thách khi làm nghệ thuật ở bên ngoài văn cảnh chuyên ngành, trong khu vực đô thị lẫn thôn quê.